Yêu thầm mẹ vợ thổi kèn giỏi của mình

Cái váy ngắn cũn cỡn cớn lên lộ ra toàn bộ cặp mông với cái xi líp ren màu đen, cặp đùi tròn lẳn được hắn ôm trong tay. Hắn thức dậy theo thói quen, trời vẫn còn mờ tối, con bé đang quấn lấy hắn ngủ ngon lành. Nhìn cốc beer vàng óng với lớp bọt trắng toát ở trên, hắn nhớ ra lâu lắm rồi mình không được uống beer. Nhớ đến chị chủ cửa hàng quần áo mà hắn không biệt được đâu là ngực, đâu là eo, đâu là mông và xót con xe của hắn lại phải gầm rú gồng mình để mang chị đến cửa hàng. Con bé cầm mũ và vòng qua để leo lên xe hắn. Khó khăn đưa ánh mắt sang chỗ khác, quán bún cũng chỉ mấy khách, hầu hết các cặp đôi trẻ chắc vừa dặt ra từ sàn nhảy hoặc quán ba nào đó, chú tâm vào bán bún của mình mà chẳng quan tâm đến người xung quanh. Đầu hắn lại nghĩ vẩn vơ. Nhìn con bé với bộ dạng vội vã, sốt ruột, hắn đọc nhanh số điện thoại của mình. Anh mắt hắn lại rơi vào nửa bầu ngực trắng lòa trước mặt, rồi lại khó khăn rời đi, khi cơn nóng bụng dưới tăng lên. – Ở lại với em đêm nay đi, em cô đơn lắm. Dừng xe trước của khu nhà con bé, hắn vừa buông tay thì con bé nhũn ra, trượt xuống đất, làm hắn phải gồng mình tóm lấy, người con bé nhũn như cọng bún. Con bé vội rằng lên, tóm lấy tay hắn. Hắn vẫn mặc cái áo mưa giấy đã rách te tua, dù chẳng có tí tác dụng ngăn mưa nào nữa, nhưng ít nhất nó vẫn còn mang lại cho hắn cảm giác được che chở.